Monday 26 January 2015

chương 21



chương 21


  
***
  

  

  

  便
***
  

  

  

  

  

  滿

  

  

  便

  

  

  

  

  

  調

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  
祿

  

  

  


  

  

  

  

  


Một ngày kia nhàn rỗi, tôi lẩn thẩn ra ngoài Xuân Tông Đình ngắm cảnh, chợt thấy trên tường vách có bài thơ ai mới viết lên, nét chữ đen còn ướt. Tôi tỉ mỉ đọc xem thì ra đó là bài “Tổn quan trúc chi từ”.

Nhị phẩm gia hàm tứ phẩm giai
Hoàng nhiên lục kiệu tứ nhân đài
Hoàng đường bán quỵ xưng ty phủ
Bạch giản thông tường thự hiến đài

Đốc phủ thỉnh đàm đương tọa ấp
Trác phiên tiếp kiến đại môn khai
Tiện nghi thử nhựt xưng quan sát
Ngũ bách quan đương mại đắc lai…

 

(Bài thơ ngụ ý châm biếm bọn hãnh tiến đút lót tiền nong lên chức quan chễm chệ làm tàng.)


Ghi chú: Trong chương này có 56 câu thơ (7 bài thất ngôn bát cú) và một đoạn văn ngắn với 2 câu thơ khác còn đọc được trên tường, Bùi Giáng chỉ dịch vắn tắt 8 câu thơ đầu. Xem bản dịch Anh ngữ: George Kin LeungThe Lone swan, chapter XXI, pages 106-111 (1).

Tôi đang trầm ngâm ngán ngẩm, định bỏ đi nơi khác, chợt thấy một tỳ kheo thiếu niên mang một cái giỏ bước tới, khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi. Gương mặt có vẻ u ám đau buồn. Vừa thấy tôi, thì liền chắp tay đảnh lễ mà rằng:
— Kính a sư, nơi này có chốn nào cho tôi tạm trú chăng?
Tôi đáp:
— Có. Tôi đưa dẫn chú tới khách đường.
Tỳ kheo nói:
—A Di Đà Phật.
Tôi nói:
— Chú từ đâu lại? Xét hình dong chú, lao khổ lắm lắm, để tôi xách giùm cái giỏ kia cho chú.
Tỳ Kheo nhíu mày đáp:
—Đa tạ hậu ý a sư. Tôi mỏi mệt lắm, đúng như sư vừa nói. Tôi từ Hồ Nam tới đây, phát nguyện tham lễ thập phương. Mặc dù tôi ốm yếu mỏi mệt, nhưng mối hận trong lòng đã tiêu tan, và hơn nữa, cũng quên bẵng, chẳng còn nhớ nỗi cay đắng như thế nào.




No comments:

Post a Comment