第二十一章 | chương 21 |
餘一日無事,偶出春淙亭眺望,忽見壁上新題,墨痕猶濕。
餘細視之,即《捐官竹枝詞》數章也,其詞曰: *** 二品加銜四品階,皇然綠轎四人抬。 黃堂半跪稱卑府,白簡通詳署憲台。 督撫請談當座揖,臬藩接見大門開。 便宜此日稱觀察,五百光洋買得來。 *** 大夫原不會醫生,誤被都人喚此名。 說夢但求升道府,升階何敢望參丞。 外商吏禮皆無分,兵戶刑工浪掛名。 一萬白銀能報效,燈籠馬上換京卿。 一麾分省出京華,藍頂花翎到處誇。 直與翰林爭俸滿,偶兼坐辦望釐差。 大人兩字憑他叫,小考諸童聽我枷。 莫問出身清白否,有錢再把道員加。 工賑捐輸價便宜,白銀兩百得同知。 官場逢我稱司馬,照壁憑他畫大獅。 家世問來皆票局,大夫買去署門楣。 怪他多少功牌頂,混我胸前白鷺鷀。 八成遇缺盡先班,銓補居然父母官。 刮得民膏還夙債,掩將妻耳買新歡。 若逢苦缺還求調,偏想諸曹要請安。 別有上台饒不得,一年節壽又分餐。 補褂朝珠頂似晶,冒充一個狀元郎。 教官都作加銜用,殷戶何妨苦缺當。 外放只能掄刺史,出身原是做廚房。 可憐裁缺悲公等,丟了金錢要發狂。 小小京官不足珍,素珠金頂亦榮身。 也隨編檢稱前輩,曾向王公作上賓。 借與招牌充薙匠,呼來雅號冒儒臣。 銜條三字翰林院,誑得家人喚大人。 餘讀至此,謂其詞雅謔。首章指道員,其二郎中,其三知府,其四同知,其 五知縣,其六光祿寺署丞,其七待詔,惜末章為風雨剝滅,不可辨,只剩: 天喪斯文人影絕,官多捷徑士心寒。 一聯而已。此時科舉已廢,蓋指留學生而言也。 餘方欲行,適有少年比丘,負囊而來。餘觀其年,可十六七,面帶深憂極恨 之色。見餘即肅容合十,向餘而言曰: 「敬問阿師,此間能容我掛單否乎?」 余曰:「可,吾導爾至客堂。」 比丘曰:「阿彌陀佛。」 余曰:「子來從何許?觀子形容,勞困已極,吾請助子負囊。」 比丘顰蹙曰:「謝師厚意。吾果困頓,如阿師言。吾自湖南來者,吾發願參 禮十方,形雖枯槁,第吾心中懊惱,固已淨盡無餘,且勿知苦為何味也。」 |
Một ngày kia nhàn rỗi, tôi lẩn thẩn ra ngoài Xuân Tông Đình ngắm cảnh, chợt thấy trên tường vách có bài thơ ai mới viết lên, nét chữ đen còn ướt. Tôi tỉ mỉ đọc xem thì ra đó là bài “Tổn quan trúc chi từ”.
Nhị phẩm gia hàm tứ phẩm giai Hoàng nhiên lục kiệu tứ nhân đài Hoàng đường bán quỵ xưng ty phủ Bạch giản thông tường thự hiến đài Đốc phủ thỉnh đàm đương tọa ấp Trác phiên tiếp kiến đại môn khai Tiện nghi thử nhựt xưng quan sát Ngũ bách quan đương mại đắc lai… (Bài thơ ngụ ý châm biếm bọn hãnh tiến đút lót tiền nong lên chức quan chễm chệ làm tàng.) Ghi chú: Trong chương này có 56 câu thơ (7 bài thất ngôn bát cú) và một đoạn văn ngắn với 2 câu thơ khác còn đọc được trên tường, Bùi Giáng chỉ dịch vắn tắt 8 câu thơ đầu. Xem bản dịch Anh ngữ: George Kin Leung, The Lone swan, chapter XXI, pages 106-111 (1). Tôi đang trầm ngâm ngán ngẩm, định bỏ đi nơi khác, chợt thấy một tỳ kheo thiếu niên mang một cái giỏ bước tới, khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi. Gương mặt có vẻ u ám đau buồn. Vừa thấy tôi, thì liền chắp tay đảnh lễ mà rằng: — Kính a sư, nơi này có chốn nào cho tôi tạm trú chăng? Tôi đáp: — Có. Tôi đưa dẫn chú tới khách đường. Tỳ kheo nói: —A Di Đà Phật. Tôi nói: — Chú từ đâu lại? Xét hình dong chú, lao khổ lắm lắm, để tôi xách giùm cái giỏ kia cho chú. Tỳ Kheo nhíu mày đáp: —Đa tạ hậu ý a sư. Tôi mỏi mệt lắm, đúng như sư vừa nói. Tôi từ Hồ Nam tới đây, phát nguyện tham lễ thập phương. Mặc dù tôi ốm yếu mỏi mệt, nhưng mối hận trong lòng đã tiêu tan, và hơn nữa, cũng quên bẵng, chẳng còn nhớ nỗi cay đắng như thế nào. |
ebook Hán Việt đối chiếu @ tác giả: Tô Mạn Thù 蘇曼殊 @ bản dịch: Nhà sư vướng lụy @ dịch giả: Bùi Giáng @ Hán Việt Từ Điển Trích Dẫn 漢越辭典摘引 online, hiệu đính & chú thích: Đặng Thế Kiệt
Monday, 26 January 2015
chương 21
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment